Trong hơn một thập kỷ qua, Son Heung-min không chỉ ghi bàn mà còn ghi dấu một kỷ nguyên mới cho bóng đá châu Á tại châu Âu. Không hào nhoáng, không scandal, không đường tắt. Thành công của anh là kết tinh của khổ luyện, kỷ luật và sự hy sinh tuyệt đối cho giấc mơ sân cỏ.
Khởi đầu gian nan (2008–2010): Từ con số 0 tại nước Đức lạnh giá
Năm 2008, chàng trai 16 tuổi người Hàn Quốc đặt chân đến Đức cùng 5 người đồng đội trẻ. Chia thành hai nhóm: ba người chọn Nuremberg, ba người về Hamburg — và rồi, lần lượt từng người rơi rụng. Chỉ còn Son Heung-min trụ lại.
Giữa mùa đông lạnh giá, Son bắt đầu cuộc sống xa nhà đầu tiên trong đời, không người thân, không ngôn ngữ. Thứ duy nhất giữ anh ở lại là lòng tin của cha – ông Son Woong-jung, cựu cầu thủ chuyên nghiệp, cũng là người đặt ra những chuẩn mực rèn luyện cực kỳ khắt khe cho con trai.
“Son thời điểm đó không đủ khả năng chơi ở hạng Ba,” – ông Son từng thẳng thừng.
Nhưng chính sự nghiêm khắc đó đã tạo ra một nền tảng khác biệt. Trong suốt 7 năm, hai cha con sống cùng nhau, tập luyện không ngày nghỉ, ăn uống theo chế độ, rèn từ nhân cách đến thể lực. Không có tuổi thơ rong chơi. Chỉ có bóng đá và sự lặp đi lặp lại đến khắc nghiệt.
Giai đoạn rèn luyện phi thường và bước tiến chuyên nghiệp (2010–2015)
Năm 2010, Son được đôn lên đội một Hamburg ở tuổi 18 – một cột mốc quan trọng, nhưng chưa phải đích đến. Anh vẫn tập sút mỗi ngày 1.000 lần (500 chân trái, 500 chân phải), rèn kỹ năng dứt điểm như một tay vợt tennis – vì với Son, dùng được cả hai chân là yếu tố sống còn để tồn tại giữa rừng cầu thủ châu Âu.
2013: Anh chuyển đến Bayer Leverkusen với mức phí 10 triệu euro – một con số hiếm thấy với cầu thủ châu Á khi đó.
2015: Tottenham Hotspur chiêu mộ Son với giá 22 triệu bảng. Anh chính thức bước vào giải đấu khắc nghiệt nhất thế giới – Premier League. Giai đoạn đầu là thử thách: Anh không được ra sân thường xuyên, ngôn ngữ vẫn là rào cản, truyền thông Anh tỏ ra hoài nghi. Có lúc, chính Son đã nghĩ đến việc trở về Đức.
Nhưng thay vì bỏ cuộc, anh chọn cách… kiên trì hơn.
Biến cố trưởng thành (2019–2020): Nỗi đau, sự trầm lắng và bản lĩnh thủ lĩnh
Tháng 11/2019, trong trận đấu giữa Tottenham và Everton, Son Heung-min vô tình khiến Andre Gomes dính chấn thương nặng. Khi nhìn thấy đồng nghiệp nằm quằn quại trên sân, Son bật khóc. Anh gục xuống, sốc nặng và không giấu được sự day dứt.
Dù sau đó Gomes tha thứ, khoảnh khắc đó khiến Son trưởng thành vượt bậc về tâm lý. Anh học được cách giữ bình tĩnh trong áp lực, cách đối diện với hậu quả, và hơn hết là học được sự nhân văn trong bóng đá – thứ thường bị lu mờ bởi những chiếc cúp.
Cùng thời gian, Son đối mặt với nghĩa vụ quân sự – điều từng khiến nhiều cầu thủ Hàn Quốc phải gián đoạn sự nghiệp. Nhờ tấm HCV tại ASIAD 2018, anh được miễn nghĩa vụ hai năm, nhưng vẫn phải tham gia 3 tuần huấn luyện bắt buộc.
Tháng 4/2020, khi cả thế giới giãn cách vì COVID-19, Son âm thầm về đảo Jeju nhập ngũ. Anh vượt qua mọi thử thách – từ hành quân 30km, bắn súng, sinh tồn trong môi trường độc hại mô phỏng – và trở thành người xuất sắc nhất trong 157 binh lính.
Không đèn flash, không truyền hình. Chỉ có Son, và cam kết không bao giờ nửa vời với bất kỳ điều gì anh làm.
Hành trình của Son chưa bao giờ dễ dàng. Nhưng chính trong những ngày tháng khắc nghiệt nhất, phẩm chất ngôi sao mới thực sự được mài giũa.
Cùng theo dõi hành trình trở thành quốc bảo châu Á của Son Heung-min qua bài viết theo tiếp theo trên 5 Gạo