Hai mươi năm trước, ở Vernon – một thị trấn nhỏ phía Tây Bắc nước Pháp – có một cậu bé mang dòng máu Mali và Mauritania.
Dembélé ít nói, không thích cười. Nhưng khi quả bóng lăn, cậu trở thành một con người khác. Cậu chạy không ngừng, rê như múa, hét vang tên mình sau mỗi bàn thắng vào lưới không người. Cậu tự học rê bóng qua những clip Ronaldinho ở tiệm net – rồi tập lại trên tường xi măng.
"Thằng bé chạm bóng như thể đó là lần cuối cùng," một người bạn kể lại.
Cậu trượt học viện Rennes khi 13 tuổi vì bị đánh giá là vô kỷ luật chiến thuật. Ba ngày không ăn, rồi đi bộ bốn cây số ra sân tự chơi một mình – cho tới khi có người quay lại gọi cậu về học viện.
Từ Rennes đến Dortmund, rồi sang Barcelona với giá 145 triệu euro, sự nghiệp Dembélé từng thăng hoa rồi rơi thẳng xuống vực. Tại Camp Nou, áp lực, chấn thương, lối sống vô kỷ luật khiến anh thành trò cười trên truyền thông. Người ta không còn chờ Dembélé tỏa sáng – mà chỉ đếm xem bao giờ anh lại chấn thương.
Cho đến khi Luis Enrique gọi. Không lời hoa mỹ, không hứa hẹn danh hiệu.
Lời nói ấy như bàn tay giang ra giữa giông tố. Dembélé chuyển đến PSG, không ồn ào, không hứa hẹn. Chỉ tập luyện.
Anh học cách chơi như một phần trong hệ thống, học cách tạo cơ hội thay vì chỉ tìm bàn thắng. Từ “kẻ ích kỷ” thành “người dẫn dắt”. Từ “chấn thương mãn tính” thành “mũi tên biết suy nghĩ”.
Một lần, sau trận gặp Marseille, Dembélé về trễ – không phải vì tiệc tùng, mà vì tập thêm. Khi được hỏi tại sao, anh chỉ cười:
“Vì tôi không muốn trở lại phòng vật lý trị liệu thêm lần nào nữa.”
Allianz Arena, đêm chung kết. PSG không còn những siêu sao chói lọi. Mbappé đã ra đi. Neymar, Messi chỉ còn trong ký ức. Nhưng đội bóng ấy vẫn có một ngôi sao – Ousmane Dembélé – người không cố gắng trở thành thiên tài, mà học cách không trở thành lý do cho thất bại.
Người ta hay gọi Dembélé là "thần đồng hỏng", là kẻ vô kỷ luật, là ngôi sao không bao giờ lớn – nhưng ít ai biết phía sau những lần chấn thương đó là một con người từng tự tập bóng một mình 4km ngoài sân, từng 3 ngày không ăn chỉ vì bị từ chối. Không cần nói hay, không cần PR – chỉ cần đứng dậy. Và lần này, Dembélé đứng dậy thật sự.