FIFA CLUB WORLD CUP 2025: HÀNH TRÌNH KỲ DIỆU CỦA AUCKLAND CITY
Nếu không phải Auckland City, pha đánh đầu thành bàn của Christian Grey vào lưới Boca Juniors chỉ là một bàn thắng bình thường. Không phải siêu phẩm, cũng chẳng phải bàn thắng mang tính định đoạt thành tích như giành vé vào vòng trong hay đoạt danh hiệu.
Nhưng khoảnh khắc ấy, đã đi vào lịch sử Auckland City. Trận hòa 1-1 trước Boca đương nhiên không thể giúp đại diện tới từ châu Đại Dương có vé vào vòng ⅛, nhưng đây vẫn sẽ là kỷ niệm đáng nhớ của họ.
Auckland City hiểu trận đấu cuối cùng của giải đấu lớn nhất mà họ từng tham dự có ý nghĩa lớn đến thế nào. Dù đại diện tới từ châu Đại Dương thua đậm (0-10 trước Bayern Munich và 0-6 trước Benfica) ở 2 lượt trận trước, thậm chí nếu bị Boca vùi dập ở lượt đấu cuối, họ cũng sẽ không bị chỉ trích.
Không ai chê trách một đội bóng không tên tuổi khi họ thua tan nát trước những thế lực của bóng đá thế giới. Tuy nhiên, Auckland City vẫn chiến đấu hết mình và có được thành quả là trận hòa, là bàn thắng lịch sử trong lần đầu tiên góp mặt tại Club World Cup. Như người ta vẫn thường nói, thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
Với một đội bóng mà có tới 19 cầu thủ (và cả HLV trưởng) không có trang Wikipedia, chỉ có vỏn vẹn 3 người là cầu thủ chuyên nghiệp (còn lại là nhân viên bán hàng, tài xế giao hàng, nhân viên môi giới bất động sản, giáo viên, thợ cắt tóc, sinh viên…), việc được thi đấu với Bayern Munich, Benfica hay Boca đã là cả một giấc mơ.
Bóng đá với họ vốn không phải số một. Mỗi ngày, các cầu thủ Auckland City thức dậy từ sáng sớm, dành toàn bộ giờ hành chính cho công việc ở các nhà kho, nhà máy, văn phòng, trường học. Khi tan làm lúc 5 giờ chiều, họ lập tức chuẩn bị cho các buổi tập tối. Mức lương trung bình của đa số các cầu thủ Auckland City chỉ là 80 euro/tuần.
Để có mặt tại Mỹ và nhìn thấy những Harry Kane, Manuel Neuer, Joshua Kimmich, Edinson Cavani, Angel Di Maria, Nicolas Otamendi, Jamal Musiala… bằng da bằng thịt, họ đã phải dùng hết số ngày nghỉ phép và chấp nhận xin nghỉ thêm những ngày không lương.
Một tuần trước, họ đứng chung sân bóng với những ngôi sao nổi tiếng của bóng đá thế giới. Một tuần sau, tất cả sẽ trở lại với những công việc thường nhật, với việc mưu sinh như một người lao động bình thường...
Không ai chê trách một đội bóng không tên tuổi khi họ thua tan nát trước những thế lực của bóng đá thế giới. Tuy nhiên, Auckland City vẫn chiến đấu hết mình và có đc thành quả là một trận hòa, là bàn thắng lịch sử trong lần đầu tiên góp mặt tại Club WC. Như người ta vẫn thường nói, thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
0 Thích
Không ai trách Auckland City nếu họ thua. Nhưng họ đã không thua. Họ đã ghi bàn. Họ đã hòa với Boca. Họ đã sống một khoảnh khắc huy hoàng giữa sân khấu lớn nhất đời mình. Một trận hòa – nhưng là chiến thắng trong tim người hâm mộ.
0 Thích
Với việc là đội bóng yếu nhất giải đấu, và là 1 CLB bán chuyên thì việc có được 1 điểm tại FIFA Club WC trước đội bóng giàu truyền thống như Boca Juniors cũng đã là thành công vượt kì vọng của đội bóng đến từ New Zealand rồi
0 Thích
Auckland rời giải với 1 điểm và 1 bàn thắng. Với tầm vóc của CLB này, đây là thành tích vượt kỳ vọng. đó cũng là lời chia tay đẹp của thầy trò HLV Paul Posa với kỳ FIFA Club WC 2025
0 Thích
câu chuyện thật sự rất ý nghĩa với những con người của Auckland, họ đã có một chuyến hành trình không tưởng tại nơi quy tụ rất nhiều đội bóng lớn. được thi đấu và sống trọn với đam mê của mình và đôi khi còn được đá với các thần tượng nó là một cái gì đấy có lẽ cả đời này họ cũng không quên được
1 Thích
Câu chuyện của Auckland thực sự là một hành trình không tưởng. Những con người part-time ấy đã bước vào một giải đấu nơi quy tụ những ông lớn của bóng đá thế giới – không chỉ để đá bóng, mà để sống trọn với đam mê. Có người được đối đầu với thần tượng, có người lần đầu đặt chân lên sân khấu lớn. Nhưng quan trọng hơn cả danh hiệu, đó là ký ức – thứ mà họ sẽ mang theo suốt đời và kể lại với niềm tự hào: 'Ngày ấy, tôi từng đá với Bayern, với Kane, với Cavani…
0 Thích
Nó không khác nào việc đội tuyển Việt Nam được tham dự WC cả. Có thể với đại đa phần các CĐV chỉ đơn giản là 1 nước chân ướt chân ráo đến chơi là k để lại được nhiều dấu ấn, nhưng với những con người VN thì đấy sẽ là niềm tự hào to lớn, trường hợp của Auckland City cũng tương tự như vậy
0 Thích
Không ai có thể tin vào 1 Auckland ở cấp độ bán chuyên và nghiệp dư lại có thể cầm hòa một thế lực hùng mạnh và là một trong những đội bóng giàu truyền thống bậc nhất bóng đá Nam Mỹ. Cuộc đối đầu này nó chẳng khác nào là cuộc chiến giữa tràng David tí hon và gã khổng lồ Goliath
0 Thích
1 real fact cho ae Gray là 1 thầy giáo trung học , và nhờ trận hòa này họ đã có điểm và có tiền thưởng khá cao cho cả đội và nếu chia ra mỗi người sẽ đc tầm 30 ngàn đôla , 1 con số quá lớn , 1 năm tiền lương cho mọi người chưa kể tiền giải , đây đúng là số tiền đổi đời cho tất cả
1 Thích
Thật sự quá đẹp cho bóng đá! Những khoảnh khắc như thế này mới khiến người ta yêu môn thể thao này nhiều đến vậy. Không cần phải là đội mạnh nhất, chỉ cần chơi với tất cả trái tim và nỗ lực, phần thưởng xứng đáng sẽ đến.
Một trận hòa thôi nhưng giá trị lại lớn hơn rất nhiều – cả về tinh thần lẫn cuộc sống. Câu chuyện của thầy giáo Gray và các học trò thực sự là nguồn cảm hứng cho tất cả những ai theo đuổi giấc mơ bằng đam mê thuần khiết.
0 Thích
không chỉ đổi đời mà trải nghiệm này còn cho họ một thứ quý giá hơn đấy là kỉ niệm và kí ức. để rồi sau này kể lại cho con cháu rằng ngày xưa ông, bố từng được đá với hùm xám, benfica,hay boca junior. được chơi bóng với những harry kane hay cavani...
0 Thích
Không phải chiếc cúp, không phải hợp đồng triệu đô, mà chính ký ức này mới là phần thưởng lớn nhất. Được sống trọn vẹn trong khoảnh khắc lịch sử, để sau này nhìn lại và kể cho con cháu nghe: 'Ông từng đá với những huyền thoại'. Thế là đủ mãn nguyện rồi
0 Thích
Mấy anh công nhân hay thợ cắt tóc các thứ được chia tiền xong đúng về đổi đời luôn đấy chứ ae, tiền thưởng đá 3 trận bằng mấy năm tiền lương luôn rồi
0 Thích
Một trận hòa, một điểm số, một giấc mơ đổi đời. Gray – một thầy giáo trung học – cùng đồng đội đã cho thấy bóng đá không chỉ là thể thao, mà còn là cơ hội, là hy vọng. 30.000 đô với họ không chỉ là tiền thưởng, mà là phần thưởng cho lòng tin, nỗ lực và cả những tháng ngày thầm lặng phía sau. Respect
0 Thích
Bóng đá k phải là số 1 với họ. Mỗi ngày các cầu thủ Auckland phải thức dậy sớm, dành toàn bộ giờ hành chính cho công việc ở các nhà kho, nhà máy, văn phòng, trường học. Mức lương TB của đa số các cầu thủ Auckland City chỉ là 80 Euro/ tuần. Như vậy với số tiền này thật sự đối với họ như 1 giấc mơ có thật
0 Thích
Auckland City đã cho cả thế giới thấy một khía cạnh rất khác của môn thể thao vua: nơi đam mê vẫn cháy dù thiếu chuyên nghiệp, nơi mỗi phút được ra sân thi đấu là đặc ân, không phải nghĩa vụ. Khi mà phần lớn đội bóng toàn là giáo viên, nhân viên văn phòng hay tài xế… thì việc họ được chạm trán Bayern, Benfica hay Boca không khác gì bước vào một trang cổ tích đời thật.
1 Thích
Chuẩn luôn, đây mới chính là tinh thần nguyên bản nhất của bóng đá – nơi đam mê vượt lên cả danh tiếng, tiền bạc hay sự hào nhoáng. Auckland City cho thấy rằng chỉ cần trái tim đủ lớn, thì khoảng cách giữa "bán chuyên" và "đỉnh cao thế giới" đôi khi chỉ là… 90 phút.
0 Thích
22 cầu thủ toàn là partime nghỉ hè và nghỉ làm 1 tháng để tham gia đá bóng vì màu cờ sắc áo của đất nước và thành phố của mình , tuy là phải về sớm nhưng họ đã cho thấy đc sự cố gắng , dù không hề chuyên nghiệp nhưng lại vô cùng " chuyên nghiệp"
0 Thích
tính ra nhìn cuộc hành trình của Auckland làm mình nhớ đến chương trình điều ước thứ 7 vãi. sự xuất hiện của một nhân vật chính ( Auckland ) với một câu chuyện, những ước mơ tương lai có sức lay động tới trái tim người xem và ở đây là việc 22 cầu thủ Part time được tham gia giải đấu quy tụ nhiều cái tên lớn của bóng đá thế giới và cũng là nơi họ thực hiện ước mơ với đam mê cháy bỏng
0 Thích
Chính xác! Auckland giống như một chương trình Điều Ước Thứ 7 phiên bản sân cỏ – nơi những con người bình thường được sống trọn vẹn với giấc mơ của mình trước ánh đèn lớn nhất. Đó mới là vẻ đẹp nguyên bản của bóng đá
0 Thích
Đây chắc chắn không chỉ là câu chuyện cổ tích của CLB Auckland mà còn là câu chuyện cổ tích của mỗi 1 cầu thủ bên phía đội bóng này nữa. Sau này ai cũng sẽ có chuyện để kể cho con cháu mình, trước ông, bố đã được thi đấu cùng với Di Maria hay Harry Kane các kiểu
0 Thích
và câu chuyện cổ tích này cũng sẽ là tấm gương sáng soi đường cho những con người ngoài kia hiểu đc rằng, mọi giấc mơ đều có thể trở thành hiện thực nếu các bạn cố gắng từng ngày, từng giờ. Một hành trình như 1 chuyến thám hiểm vòng quanh thế giới, và câu chuyện cổ tích này chắc chắn sẽ lưu danh vào sử sách ở New Zealand nhiều đời sau
0 Thích