Nem chua rán, một chút tương ớt và đĩa lạc luộc, nhắm cùng bia hơi và ngắm phố cổ Hà Nội là cách nhiều du khách nước ngoài ưa thích vào các buổi chiều sau giờ tan tầm.
Dân Hà Nội không nổi tiếng nhất nước về cái món nhậu nhẹt, nhưng mà bia hơi Hà Nội thì nức tiếng. Đến mức, vào tận Sài Gòn cũng có hàng bia hơi Hà Nội.Nhưng mà, cũng giống như phở, bia hơi Hà Nội mà ra khỏi cái mảnh đất ngàn năm văn hiến này thì nó đã chẳng còn tí ti nào là “văn hoá ẩm thực đặc trưng dân Thủ đô” – như cách gọi của mấy anh bợm. Người ta coi bia hơi như một thứ nước giải khát, uống không phải cầu say sưa…
Cánh trung niên trở lên ra quán bia cỏ vỉa hè phố cổ như một cái cớ hằng ngày gặp nhau. Uống cũng chẳng nhiều, mỗi người một hai cữ, chẳng cần mồi nhậu. Ngồi tán chuyện trên trời dưới biển xong lại về nhà ăn cơm với vợ con.
Lớp thanh niên trẻ tuổi thì uống bia tợn hơn. Kiểu gì sau cuộc bia hơi nốc đến õng bụng là anh nào anh nấy lảo đảo, đứng không vững. Thế mà vẫn khật khưỡng ra lấy xe máy đi về.