Mancity hay Manchester United.
Mùa hè năm 2021 là một vụ nổ lớn, khi tôi và các anh em fan Man nhận được cái tin quái lạ là có thể CR7 sẽ gia nhập Man City. Viễn cảnh đau đớn khi huyền thoại sống của CLB lại thi đấu ở tổ của Gã Hàng Xóm Ồn Ào và đang có phong độ hủy diệt kia. Chúng tôi còn phải ở trong hang bao lâu nữa đây, dù đã quá quen rồi.

Piers hỏi Ronaldo câu hỏi đầu tiên về việc đó. Ronaldo nói Mancity đã ở rất rất gần. Nhưng một cuộc điện thoại nói chuyện với Sir Alex, người thày, người cha trong bóng đá của anh đã thay đổi tất cả.
72 giờ, có lẽ là như thế. Thay đổi chóng mặt. Ronaldo nói, vẫn cười khi nhắc về ký ức ấy. “Cậu không thể ra nhập Man City, con ơi, đó là nhiệm vụ bất khả thi” Sir Alex đã nói vậy. Tôi còn nhớ mình ngồi theo dõi từng dòng tweet của Rio Ferdinand về sự vụ đó. Quả thật cả thế giới bóng đá lúc ấy không còn Real, Barca, Juve hay gì hết, tất cả chỉ là Ronaldo, Mancity và Man U của chúng tôi. Tất cả các mặt báo, các trang tin, các kênh youtube đều chỉ nói về bom tấn này. Tôi nghĩ không ai ngoài Ronaldo có thể tạo nên một cú nổ tương đương như thế.
Piers Morgan nhắc cho Ronaldo nhớ anh đã tạo nên kỷ lục bán áo đấu trong vòng 24 giờ, chiếc áo số 7, và đoạn tweet về việc Ronaldo quay trở lại Manchester United đã lập kỷ lục là đoạn tweet được likes nhiều nhất trong thời đại này. “Và tôi đã chọn Man U vì tình cảm. Lý trí có thể khác nhưng tình cảm thì là MU”
Ronaldo trở về và mộng
Dù con tim đã nói đây là một lựa chọn đúng “The heart speaking loud” Tiếp sau đó, Piers hỏi câu hỏi về cái vỡ mộng đầu tiên này. Ronaldo đã rời khỏi Manchester vào năm 2009. “Và thời gian như ngưng đọng từ thời điểm đó. Mọi thứ, từ cơ sở vật chất, phòng gym, cái bể Jacuzzi, thậm chí cả người đầu bếp, mặc dù tôi vẫn rất quý mến họ, nhưng mọi chuyện vẫn vậy, không thay đổi gì cả.”
“Tôi đã rất ngạc nhiên. Khi tôi thi đấu chuyên nghiệp ở Real, ở Juve, mọi thứ đều được update, những công nghệ hiện đại, những thứ tiên tiến và tối tân nhất được họ áp dụng ở đó. Bóng đá đã thay đổi quá nhiều. Họ (Real, Juve) đang tiến lên. Nhưng kỳ lạ, ở Manchester United vẫn là như thế. Chúng tôi vẫn đứng im tại đó.

Mu đã chết từ khi Sir Alex rời đi, tôi cũng hiểu như thế. Ronaldo chắc cũng còn biết hơn. MU giờ chỉ là một cái tiếng, chứ miếng là không có rồi. Đến cả nỗi đau fan chúng tôi còn đã quen, thì anh, một nhà vô địch chắc cũng không chấp nhận nổi. “Có lẽ bởi vì Manchester United một phần được gây dựng bởi Sir Alex. Xoay quanh ngài và những xác quyết của ngài về việc xây dựng đội bóng. Và thêm nữa, một người vô cùng quan trọng mà tôi cảm mến, David Gill, giám đốc tài chính – một người đàn ông tuyệt vời.”
Từ sau khi hai con người này đi, Manchester rơi vào cảnh rách nát. Giới chủ, đặc biệt là nhà Glazers – họ không quan tâm, họ chỉ muốn đội bóng về kinh tế theo toan tính của họ. Sự thất vọng này của Ronaldo là có lý do, và không phải tự nhiên Gary Neville, hay Uncle Patrick Evra đều đã lên sóng, có khi cả khóc để nói về những “bãi rác” mà nhà Glazers này tạo ra. Người hâm mộ còn tạo nên làn sóng tẩy chay với giới chủ Mỹ. MU đã thụt lùi, và sống với quá khứ, cả cơ sở vật chất từ lúc đó, khi tôi 23 tuổi. Đó là sự thất vọng đầu tiên. …….
Về HLV và các cầu thủ trẻ
Khi được hỏi về Ole, CR7 vẫn rất yêu quý ông. Chỉ tiếc là Ole có quá ít thời gian. Chỉ 2 tháng sau khi về lại mái nhà xưa, Ole đã lên đường. Ronaldo vẫn khi bàn, nhưng Ole thì không ở lại nữa. Nếu như cho Ole thêm thời gian, tôi không có nghi ngờ gì về việc anh ấy sẽ trở thành một HLV tốt. Thế còn Ralf Rangnick thì sao? “Tôi không biết gì nhiều về ông ta. Tại sao phải vội vàng như vậy, đây là Manchester United, hãy chọn ai đó cho tử tế! Tôi và một vài người bạn đều có băn khoăn như thế, ông ấy là ai?
Tôi chưa bao giờ nghe đến tên ông ta cả. Và tại sao lại bổ nhiệm một giám đốc thể thao, người chưa có kinh nghiêm làm HLV ở đâu, không tên tuổi lại cầm chịch một câu lạc bộ lớn như Manchester United? Có quá vội vàng hay không.” "Tôi đã gọi những người như Sir, Mourinho, Ancelotti, Allegri là boss, tôi cần những người cầm quân giỏi, tôi học hỏi từ họ chứ không phải là một giám đốc thể thao.
" Anh thấy thế nào về các cầu thủ trẻ. Piers Morgan hỏi. Ông bồi tiếp:
“Nếu tôi là một cầu thủ trẻ, và được thi đấu cùng một huyền thoại như anh, tôi sẽ dành từng giây từng phút một để xem anh làm gì, tập gì, ăn uống và sinh hoạt ra sao, đó là một giấc mơ” “Uhm.
Nhưng có vẻ họ cũng không quan tâm.” Ronaldo chia sẻ rất đời về một thế hệ cầu thủ đã khác. “Thời của tôi, tôi phải quá vất vả để đi trên con đường này, thậm chí cay đắng. Tôi được thi đấu cùng Roy Keane, Giggs, Van Nistelrooy. Tôi học được rất nhiều từ họ, đặc biệt là về tinh thần thép khi ra sân và sự chuyên nghiệp, thứ tạo nên một tôi bền bỉ cho đến bây giờ.” “Có vẻ như cầu thủ trẻ trong bóng đá hiện đại ngày nay có nhiều sự để tâm khác hơn. Tất nhiên, tôi hiểu vấn đề này, đó là khoảng cách về thế hệ, nhưng tôi vẫn rất ngạc nhiên về họ.
Hình như họ đang có mọi thứ có vẻ rất dễ dàng, không cần phải cố gắng gì nhiều như chúng tôi thời đó. Công nghệ đã thay đổi họ, cả về tính cách lẫn tinh thần thi đấu.” "Tôi không thể bắt lũ trẻ nhà tôi, thằng nhóc lớn nhất mới 12 tuổi sống như tôi ngày xưa để nó hiểu việc được. Có những thứ thay đổi theo thời gian chứ, tôi hiểu điều đó và không áp đặt." “Tại sao anh không cho họ lời khuyên nhỉ Ronaldo, tôi nghĩ anh nói thì họ sẽ nghe chứ.” “Tôi là người không thích cho lời khuyên.” Ronaldo tự tin nhìn Piers và nói. “Tôi thích biến mình thành một ví dụ. Cho dù suốt bao nhiêu năm qua tôi đã chạm vào các đỉnh cao, tôi vẫn là người đến sân tập sớm nhất và ra về muộn nhất.
Chính cái tinh thần đó giúp tôi có được sự bền bỉ để chạy trên sân bóng cho đến ngày hôm nay.” “Người trẻ sẽ nhìn tôi ở đó, chứ không phải các lời khuyên. Nhưng họ không quan tâm. Just don’t care.” Khi nghe đến phần này, đâu đó tôi cũng nhìn thấy vấn đề tồn tại. Mạng xã hội, tiền bạc, danh tiếng bây giờ đến dễ dàng và có nhiều thứ khiến một người nổi tiếng bị phân tâm. Họ có thể thoải mái nhảy một điệu tiktok bắt trend sau khi đội nhà thua bạc nhược cơ mà. Họ đến sân với những kiểu đầu thời thượng nhưng không hề có gì thay đổi.